Báo
chí Tây Phương hiện có chung một nhận xét rằng Việt Nam là bên thắng cuộc trong cuộc
chiến thương mại Mỹ-Trung [1] [2] [3]. Trong 3 tháng đầu năm 2019 Hoa Kỳ là nước
mua hàng từ Việt Nam nhiều nhất với số lượng lên đến 13 tỷ USD (tăng 26%) trong
khi Trung Quốc dẫn đầu xuất cảng sang Việt Nam với con số 15 tỷ USD (tăng 9.7%)
[4]. Việt Nam hiện đứng hàng thứ 6 trong số các quốc gia Hoa Kỳ chịu thâm thủng
mậu dịch nhiều nhất với cán cân chênh lệch lên đến 39.5 tỷ USD trong năm 2018
[5].
Nhận
xét nói trên từ Âu-Mỹ tưởng chừng khác rất xa với cái nhìn của nhiều người Việt
rằng tương lai kinh tế không thể khá lên khi cuộc sống ngày càng thêm khó khăn
với giá xăng dầu gia tăng; môi trường, thực
phẩm độc hại, văn hóa suy đồi, tai nạn giao thông, những chính sách thiệt hại
đến lợi ích của người dân nhưng vun vén cho lợi ích nhóm.
Tuy
vậy hai quan điểm không đối nghịch nhau mà chỉ phản ảnh hai bộ mặt của một vấn
đề: Việt Nam
hội nhập rất tốt vào toàn cầu hóa [7] nhưng tiến trình này lại làm tăng thêm khoảng
cách giàu nghèo và những bất cập trong xã hội. Câu hỏi đặt ra là giữa những ưu
điểm rất nổi bật cùng các khuyết điểm mang tính chất nền tảng liệu Việt Nam có sẽ cất
cánh trở thành một con rồng kinh tế của Á Châu hay không?
Câu
trả lời còn tùy thuộc vào cách nhìn thế nào là con rồng kinh tế: nếu mục đích là
một quốc gia giàu mạnh, dân chủ, pháp trọng giống như Nhật Bản, Nam Hàn, Đài
Loan, Singapore thì không; nhưng để trở nên một nền kinh tế có trọng lượng lớn
trong khu vực cho dù đầy dẫy những bất cập về chính trị và xã hội như Trung
Quốc thì Việt Nam có thể làm được.
Nhận
xét nói trên không gây ngạc nhiên vì Việt Nam noi theo mô hình phát triễn kinh
tế và chính trị của Trung Quốc. Nhưng từ đó để kết luận rằng Việt Nam có thể trở
thành một con rồng Á-Châu là rút tỉa từ bài học của Hoa Lục vốn trái ngược với
dự đoán của nhiều kinh tế gia Tây Phương rằng một xã hội toàn trị, bất công sẽ
bóp chẹt sáng kiến và sự phát triễn của thị trường tự do. Cụ thể là nhiều
chuyên gia đã tiên đoán rằng kinh tế Trung Quốc không thể lớn mạnh nếu không
đổi sang thể chế dân chủ. Nhưng thực tế cho thấy trái ngược lại đảng Cộng Sản
Trung Quốc ngày càng củng cố vị thế trong khi kinh tế Hoa Lục không ngừng năng động
tăng trưởng để có thể vượt lên trên Mỹ đứng hàng đầu thế giới trong vòng 10 năm
sắp tới.
Bề
trái của bài học Trung Quốc là số người Hoa đông gấp 4 lần Mỹ, cho nên lợi tức
mỗi đầu người Hoa chỉ cần hơn ¼ của dân Mỹ một chút là GDP của Trung Quốc sẽ
vượt trội Hoa Kỳ. Nói cách khác lý thuyết về kinh tế vẫn đúng vì Hoa Lục khó vượt
thoát bẫy sập của lợi tức trung bình (middle income trap) do những vướng mắc
của một xã hội toàn trị. Nhưng nếu bao gồm cả chính trị vào kinh tế (political
economy) thì những giới hạn này vẫn không đủ để ngăn cản Trung Quốc trở thành
cường quốc kinh tế hàng đầu đủ để khuynh đảo trật tự thế giới.
Trở
lại so sánh thì Việt Nam đông dân gấp 17 lần Singapore và 4 lần Đài Loan nên lợi
tức đầu người dân Việt chỉ cần tăng trưởng liên tục vài năm thì GDP Việt Nam
(2018: 234 tỷ USD) sẽ hơn Singapore (2018: 334 tỷ USD) hay Đài Loan (2018: 573
tỷ USD). Việt Nam
lại có độ tăng trưởng (6.9%) nhanh hơn các nước đông dân khác ở Đông Nam Á gồm
Thái Lan (3.9%) Indonesia
(5%) Mã Lai (5%) và Phi (6.3%), nếu cộng vào các bước đột phá nhờ vào chiến
tranh thương mại Mỹ-Trung có thể sẽ trở thành một con rồng kinh tế Á châu.
Người
Việt lại cùng chung truyền thống văn hóa Đông-Á với Trung Quốc , Nam
Hàn, Nhật Bổn, Đài Loan nên rất trọng học vấn. Lối học gạo và từ chương của vùng
Đông Bắc Á tuy bị phê bình gắt gao nhưng kết quả vẫn đào tạo được một tầng lớp
chuyên viên đủ tay nghề cho nhu cầu phát triển kinh tế trong giai đoạn chưa cần
sáng tạo. Đây là lợi điểm quan trọng của Việt Nam so với Mã Lai, Indonesia, Phi
và Thái Lan cho dù những nước này hiện có GDP lớn hơn Việt Nam, vì nền chính
trị tại Việt Nam ổn định hơn nhờ không bị mối đe dọa của Hồi Giáo cực đoan.
Chính
vì lợi tức phân phối không đồng đều nên tăng trưởng tại Việt Nam phần lớn
tích lũy vào các tập đoàn lợi ích. Cho nên Việt Nam - giống như Trung Quốc - khó
vượt thoát khỏi bẩy sập lợi tức trung bình nhưng ngược lại các tập đoàn kinh
doanh tại Việt Nam sẽ thu vào nhiều vốn để xuất hiện thêm ra thế giới vào các
ngành hàng không, dầu hỏa, viễn thông, v.v… và trong công nghệ sản xuất với giá
trị gia tăng cao như điện thoại cầm tay, máy điện toán, linh kiện điện tử,
v.v.... Tất nhiên mỗi bước tiến đều có bộ mặt trái của chúng: đầu tư ra nước
ngoài là cơ hội để rửa tiền; đầu tư nước ngoài thua lổ vì thiếu kinh nghiệm;
đầu tư sản xuất điện thoại phải cạnh tranh với Apple, Samsung. Tuy nhiên đây là
tiến trình quặng thắt không thể tránh trong tăng trưởng.
Những
thành quả của toàn cầu hóa thường tập trung tại các thành phố lớn. Cho nên số
lượng người Việt tại Sài Gòn, Hà Nội, Đà Nẳng v.v. du lịch ra nước ngoài, gởi
con đi du học hay đầu tư vào chợ búa, địa ốc ở ngoại quốc sẽ ngày càng tăng.
Thách
thức trước mắt của Việt Nam vì thặng dư thương mại với Hoa Kỳ lên đến 39.5 tỷ
USD và đứng hàng thứ 6 trên thế giới (chỉ thua Trung Quốc, Mexico, Đức, Nhật và
Ireland) nên hiện rơi vào tầm ngắm của Hoa Kỳ như một quốc gia thao túng hối
đoái (currency manipulator) [5]. Kinh nghiệm cho thấy Việt Nam có chính sách
ngoại giao rất khéo léo đối với Hoa Kỳ nói chung và với chính quyền Trump nói
riêng: chẳng hạn Thủ Tướng Nguyễn Xuân Phúc là một trong các nhà lãnh đạo đầu
tiên gặp Trump năm 2017, nhưng trái với Merkel, Macron bất hòa với Trump về
trật tự quốc tế thì ông Phúc đã đưa
“đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn” với nhiều hợp đồng trị giá 8 tỷ USD để
làm hài lòng nhà tỷ phú địa ốc. Cho nên Chủ Tịch Nguyễn Phú Trọng khi gặp Trump
năm 2019 có thể sẽ mang theo nhiều hợp đồng và những hứa hẹn khác để tránh không
bị xếp vào hàng thao túng hối đoái.
Một
cách thức để thao túng hối đoái là Việt Nam mua vào đồng USD nhằm kềm giá
đồng bạc VND. Kết quả là những hàng hóa nhập cảng như xăng dầu trở nên đắc đỏ
vì phải hổ trợ hàng xuất cảng giá rẻ so với tiền đô-la. Việt Nam hiện tích lũy khoảng 50 tỷ USD,
số tiền này đã giúp để tăng vốn ngân hàng nên hiện thời tình trạng nợ xấu không
còn nghe nhắc đến.
Việt
Nam cũng ý thức nguy cơ bị Hoa Kỳ trừng phạt vì hàng từ Trung Quốc “chuồn” sang
Việt Nam đổi nhãn rồi bán sang Âu-Mỹ để tránh bị áp thuế [8]. Tuy nhiên câu hỏi
vẫn là giám sát hữu hiệu đến mức nào.
***
[1] Vietnam
Tops List of Biggest Winners From U.S.-China Trade War – Bloomberg 06/03/2019
[2] Vietnam Looks To Be Winning Trump's Trade War – Foreign Affairs
05/27/2019
[3] Vietnam ’s trade surplus with the US jumps 45% -
Financial Times 05/23/2019
[4] Vietnam
trade surplus reaches US$536 million in Jan-March – ssi.com.vn 01/04/2019
[5] Here’s Why Vietnam Risks Being Labeled a Currency
Manipulator – Bloomberg 05/10/2019
[7] Vietnam is the most globalized populous country in modern
history – Quartz.com, 10/03/2018
No comments:
Post a Comment