Free heathcare;
free education; universal basic income; guaranteed housing. Mọi người dân đều
được bảo đảm y-tế, giáo dục, nhà ở và mức lương tối thiểu. Nghe qua ai mà không
thích, nhưng rồi người Mỹ gốc Việt chợt nhớ lại đã từng nghe những lời hứa tương
tự…của Việt Cộng. Kết quả là phải cạp đất mà ăn rồi bỏ nhà cửa quê hương trốn
chạy, nay chính sách này nếu lại áp dụng tại Mỹ sẽ không còn đất dung thân.
Cho dù ứng cử viên
Dân Chủ Bernie Sander và dân biểu AOC (Alexandria Ocasio Cortez) tự xem dân chủ
xã hội (social democrat) hay ứng cử viên Dân Chủ Elizabeth Warren lại gọi chủ
nghĩa tư bản cấp tiến (progressive capitalism) nhưng đối thủ cánh hữu gán cho một
nhãn hiệu đầy tính kích động nhưng rất dễ hiểu “The communists are coming!” (Cộng
sản đang đến gần). Người Mỹ có câu “if it looks like a duck, walks like a duck,
quacks like a duck then it’s a duck” (con gì đi giống như con vịt, kêu như con
vịt chính thị là con vịt,” nên chỉ có cộng sản mới cái gì cũng miễn phí.
AOC đòi tăng thuế
nhà giàu lên 70%. Không biết dân giàu sẽ trả thêm bao nhiêu còn nhà nghèo không
có tiền đóng thuế, nên thuế của giới trung lưu cũng sẽ theo đó tăng vọt từ
20-30% hiện thời lên hơn gấp đôi 50-60%.
Tăng thuế vẫn không
đủ để chi tiêu nên Bernie Sander và AOC chủ trương MMT (Modern Monetary Theory)
theo đó thì Mỹ thiếu tiền thì…in thêm tiền vô tội vạ! Lý luận này bắt nguồn từ
ba hiện tượng (1) Hoa Kỳ đang trong giai đoạn lãi xuất thấp (low interest
environment) do tăng trưởng chậm (secular stagnation) (2) nước Mỹ hưỡng đặc
quyền ưu đãi (exorbitant privilege) nhờ đô-la là đơn vị tiền tệ quốc tế (3) thế
giới cho Mỹ vay bằng đô-la nên Hoa Kỳ không bao giờ quịt nợ mà có thể in đô-la
để trả. Từ đó mới sinh ra MMT mà ngay cả hai kinh tế gia cánh tả hàng đầu là
Paul Krugman và Larry Summer cũng đều gọi là vô trách nhiệm.
Để biện hộ cho MMT
và những chương trình xã hội tốn kém dân Mỹ sẽ nghe các lý lụận mập mờ đánh lận
con đen giữa đầu tư (investment) và chi tiêu (expenses). Đầu tư là cho tương
lai, còn chi tiêu là tiền xài rồi hết. Ngân sách thâm thủng, nợ công và thuế má
tăng vọt nhưng dùng vào “đầu tư” vẫn xoa dịu tâm lý cử tri hơn là tiêu xài hoang
phí vào các chương trình trợ cấp y-tế và xã hội đầy thất thoát (di dân sang Hoa
Kỳ lạm dụng welfare nhưng gọi đây là phúc lợi hay quyền lợi (entitlement) còn
nhiều người Mỹ tự trọng không xin trợ cấp vì không muốn nhận của bố thí tế bần
(government handouts).)
Trong số các ứng cử
viên Dân Chủ có ông cựu Phó Tổng Thống (thời Obama) Joseph Biden có vẽ sáng
giá, lương thiện và không thuộc cánh cực tả. Nhưng cánh cấp tiến trong đảng tấn
công ông là kém tiến bộ, và vừa rồi ngay sau khi ra tranh cử lại tuyên bố một
câu rất vụng về rằng Trung Cộng không phải là kình địch của Mỹ (Biden
downplays Chinese economic competition, CNN May 02-2019). Phát biểu này bị ngay
chính ông Bernie Sander phản đối vì nếu một nhà lãnh đạo Hoa Kỳ ngày nay vẫn còn
mơ ngủ về tham vọng bành trướng của Bắc Kinh thật hồ đồ và nguy hại.
Đã đành đảng Dân Chủ nóng giận
khi bị Tổng Thống Donald Trump khiêu khích nhưng nếu vì đó mất khôn chọn theo cánh
cực tả trong nước đồng thời hòa dịu với kình địch nước ngoài nên lại có cơ hội
thất bại vào năm 2020! Cho đến nay chỉ có bà Nancy Pelosi (Chủ Tịch Hạ Viện) là
cương nhu đúng lúc nhưng bà này lại không là ứng cử viên Tổng Thống.
This comment has been removed by the author.
ReplyDelete